Nguyễn Trọng
Bình
1. Trên trang Tuần Việt Nam (VietnamNet) ngày 25/1/2013 có bài viết của tác
giả Phạm Anh Tuấn nhan đề: “Hãy dám xóa bỏ độc quyền biên soạn SGK” [1], đặt
vấn đề phải chăng đang có tâm lý lo sợ về những “xung đột lợi ích” nên có một
số “chuyên gia” tự cho mình cái quyền được biên soạn SGK (SGK) phát biểu những
điều mà theo ông Phạm Anh Tuấn là “coi thường lớp lớp những nhà giáo dục độc
lập”. Ông Tuấn dẫn lại ý kiến của một vị“giáo sư” cho rằng “Hiện nay, nước ta
chưa có những người được đào tạo bài bản về kỹ thuật xây dựng chương trình và
viết SGK. Phần lớn là các nhà khoa học cơ bản, nhà nghiên cứu về phương pháp và
giáo viên phổ thông đều chỉ dựa vào kiến thức, kinh nghiệm của mình để viết” và
bình luận đây là những phát biểu “vội vã, thậm chí hấp tấp”,“không đáng tin
cậy” hay “xúc phạm những nhà giáo dục độc lập”…
GSTS Đỗ Ngọc Thống – người vừa được bổ nhiệm chức Phó Vụ trưởng Vụ giáo dục
trung học phổ thông, thường trực Ban biên soạn chương trình SGK sau năm 2015
cũng cho rằng: “Chúng tôi đã vào trường sư phạm xin ý kiến hầu hết tất cả giáo
sư đầu ngành và nhận được câu trả lời: Đề án của các anh rất hay nhưng các bộ
môn không còn người nữa, không còn ai nữa, tất cả môn học chúng ta đang hẫng
hụt đội ngũ. Lấy đâu ra tác giả mà viết nhiều bộ? Người thì thừa nhưng người có
năng lực rất thiếu”.
Qua sự việc trên, tôi đồng cảm với những trăn trở của tác giả Phạm Anh
Tuấn, đồng thời cho rằng những phát biểu trên hai vị giáo sư không những thiếu
cái nhìn mang tính lịch sử mà quan trọng hơn, đằng sau những phát biểu này vô
tình chính các ông đã “tự thú” tất cả yếu kém của nền giáo dục nước nhà mà phải
chăng chính các ông cũng góp phần trong đó? Sau đây tôi sẽ chứng minh tất cả
những điều vừa nói qua trường hợp biên soạn SGK môn Văn trong nhà trường phổ
thông.
2. Trong tay tôi là quyển SGK môn Giảng văn lớp 11 (do nhà xuất bản Văn
Hào, Sài Gòn ấn hành năm 1970), bìa ngoài ghi tên tác giả biên soạn là Đỗ Văn
Tú – một Cử nhân văn chương. Quyển sách dày 787 trang không tính mục lục. Theo
giới thiệu của quyển sách này thì Cử nhân văn chương Đỗ Văn Tú cũng là người
biên soạn cả bộ Giảng văn và sách Giáo dục công dân từ lớp 6 đến lớp 11 trong
chương trình giáo dục của chính quyền Sài Gòn lúc bấy giờ.
Nhìn quyển Giảng văn lớp 11 do cử nhân Đỗ Văn Tú biên soạn đồng thời nhìn
sang các tập SGK môn Ngữ văn đang lưu hành từ lớp 9 đến lớp 12 trong đợt cải
cách gần đây nhất (năm 2002) do tập thể các Giáo sư, Phó Giáo sư, Tiến sĩ… của
ta hiện nay biên soạn, tôi cam đoan nếu bạn đọc biết được những điều dưới đây
cũng sẽ có tâm trạng giống tôi: bàng hoàng và sửng sốt.
Trước tiên, tôi liệt kê ngẫu nhiên một số quyển SGK môn Ngữ văn đang lưu
hành do tập thể các GS, PGS, TS hiện nay biên soạn như sau:
- Sách Ngữ văn 9 tập 1 (236 trang), tập 2 (212 trang), NXB Giáo dục, năm
2005 có số người biên soạn lên đến 12 vị có học hàm, học vị cao gồm: Nguyễn
Khắc Phi (tổng chủ biên), Nguyễn Văn Long, Nguyễn Minh Thuyết, Trần Đình Sử,
Diệp Quang Ban, Hồng Dân, Bùi Mạnh Hùng, Lê Quang Hưng, Lã Nhâm Thìn, Đỗ Ngọc
Thống, Trịnh Thị Thu Tuyết, Phùng Văn Tửu.
- Sách Ngữ văn 10 tập 2 (157 trang), NXB Giáo dục năm 2006 do 12 người biên
soạn gồm: Phan Trọng Luận (tổng chủ biên), Lã Nhâm Thìn, Bùi Minh Toán, Lê A,
Nguyễn Thái Hòa, Đỗ Kim Hồi, Nguyễn Xuân Nam, Vũ Dương Quỹ, Đặng Đức Siêu, Trần
Nho Thìn, Lương Duy Thứ, Đoàn Thị Thu Vân.
- Sách Ngữ văn 11 tập 1 (213 trang), NXB Giáo dục năm 2007 do 15 vị biên
soạn gồm: Phan Trọng Luận (tổng chủ biên), Lã Nhâm Thìn, Trần Đăng Suyền (đồng
chủ biên phần văn), Bùi Minh Toán (chủ biên phần tiếng Việt), Lê A (chủ biên
phần làm văn), Lê Nguyên Cẩn, Nguyễn Thái Hòa, Đỗ Kim Hồi, Nguyễn Xuân Nam,
Đoàn Đức Phương, Vũ Dương Quỹ, Trần Nho Thìn, Trịnh Thị Thu Tuyết, Hà Bình Trị,
Đoàn Thị Thu Vân.
- Sách ngữ văn 12 tập 2 (213 trang), NXB Giáo dục năm 2008 do 12 vị biên
soạn gồm: Phan Trọng Luận (tổng chủ biên), Lã Nhâm Thìn, Trần Đăng Suyền (đồng
chủ biên phần văn), Bùi Minh Toán (chủ biên phần tiếng Việt), Lê A (chủ biên
phần làm văn), Đặng Anh Đào, Nguyễn Hải Hà, Nguyễn Thị Ngân Hoa, Nguyễn Thái
Hòa, Đỗ Kim Hồi, Nguyễn Xuân Nam, Đoàn Đức Phương, Nguyễn Phượng, Vũ Dương Quỹ,
Đặng Đức Siêu, Lương Duy Thứ.
Qua cái nhìn so sánh này, tôi thấy một số vấn đề đáng suy ngẫm:
Thứ nhất, hóa ra ngày xưa (cách nay gần nửa thế kỷ) chỉ Cử nhân văn chương
Đỗ Văn Tú mà đã viết cả bộ SGK môn Văn (và Giáo dục công dân) vô cùng đồ sộ và
có chất lượng. Theo tôi, quyển sách được trình bày rất bài bản và khoa học (tôi
sẵn sàng cung cấp toàn văn quyển Giảng văn lớp 11 hiện có gồm 787 trang cho quý
vị nào có nhu cầu muốn kiểm chứng). Trong khi đó, chỉ với một quyển SGK Ngữ văn
lớp 11 (tập 1) hơn 200 trang (như chúng tôi vừa liệt kê ở trên) mà phải huy
động “trí tuệ tập thể” của tổng cộng 15 vị GS, PGS, TS. Nếu chúng ta đem chia
quyển sách 213 trang này ra thì tính trung bình mỗi vị đứng tên đồng biên soạn
(15 vị) chỉ sở hữu khoảng 14,2 trang sách. Trong 14,2 trang sách này, phần
“trích dẫn văn liệu” chiếm khoảng 2/3 số trang. Như vậy, suy cho cùng mỗi vị
đứng tên đồng chủ biên trong quyển sách này chỉ thực viết ra khoảng chừng vài
ba trang sách mà thôi.
Từ đây mà suy thì những lời phát biểu của hai vị Giaó sư ở trên phải chăng
cũng chính là lời “tự thú” về một sự thật của đội ngũ biên soạn SGK phổ thông
hưởng lương Nhà nước trước đó và bây giờ, rằng, chính các vị chứ không phải ai
khác là một minh chứng tiêu biểu nhất cho câu “người thì thừa nhưng người có
năng lực rất thiếu” mà ông Đỗ Ngọc Thống đã mạnh miệng tuyên bố (dĩ nhiên ở đây
xin hiểu là cái năng lực trong việc biên soạn SGK). Cũng từ đây mà suy, phải
chăng qua chuyện này, vô tình các vị đã chứng minh một cách không thể nào chối
cãi được về sự yếu kém và lạc hậu của nền giáo dục nước nhà mấy mươi năm qua?
Tại sao với đội ngũ GS, PGS, TS chen nhau ngồi trong một quyển sách mỏng mà
cuối cùng lại “đổ vỡ” ra rằng chất lượng của nó rất kém nên giờ đây cần phải
gấp rút viết lại? Lẽ nào cái “trí tuệ tập thể” của đội ngũ những vị “mũ cao áo
dài”, học hàm học vị cao ngút trời hôm nay (lại được sự hỗ trợ của công nghệ
hiện đại) lại kém xa với trí tuệ cá nhân của một Cử nhân văn chương Đỗ Văn Tú
cách đây non nửa thế kỷ?
Thời gian qua nền giáo dục của chúng ta đã đào tạo kiểu gì để đến giờ việc
tìm người đủ năng lực để viết được SGK (như các vị nói) là rất khó, rất thiếu
trong khi số người được cấp bằng Cử nhân, Thạc sĩ, Tiến sĩ trong cả nước tăng
một cách chóng mặt?
Thứ hai, cứ như lời của hai vị trên thì có vẻ như các ông đang rào đón rằng
việc biên soạn SGK sắp tới chỉ nên dành cho “những người được đào tạo bài bản
về kỹ thuật xây dựng chương trình và viết SGK”. Vậy không rõ, các vị này đã
từng được đào tạo bài bản về vấn đề này chưa, có được cơ sở hay đơn vị nào đào
tạo và đã cấp bằng hay chứng chỉ công nhận, mà vẫn…liều mình tham gia vào hội
đồng biên soạn sách? Tôi tin rằng, cách đây hơn nửa thế kỷ, những học giả như
Cử nhân văn chương Đỗ Văn Tú, hay một số học giả nổi tiếng khác Trần Trọng Kim,
Đào Duy Anh, Dương Quảng Hàm, Nguyễn Hiến Lê… chắc là chưa từng kinh qua lớp
học về “kỹ thuật xây dựng chương trình và viết SGK” như các ông nói, nhưng họ
vẫn biên soạn những bộ SGK hay thậm chí là giáo trình đại học rất có giá trị đó
thôi.
Để củng cố những điều vừa nói, nhân đây tôi xin trích lại đoạn văn trong
bài “Ngôi trường bên chợ Đũi” (in trong tập tản văn Bây giờ mà có về quê, Nhà
xuất bản Phụ nữ năm 2011) của GS Huỳnh Như Phương vì đã ít nhiều thể hiện một
cái nhìn đồng cảm về vấn đề này:
“Ở Sài Gòn, phía trước mỗi trường tư thục đều có tâm biển dài, ghi tên các
thầy cô trong ban giảng huấn phụ trách từng môn học. Các trường thường mời
những thầy giáo giàu kinh nghiệm, vừa đứng trên bục giảng vừa viết SGK, nên học
trò mọt sách như tôi, dù ở quê xa cũng biết tiếng các thầy (Chả bằng bây giờ,
mình đổi mới, SGK trung học hầu hết do các giảng viên đại học biên soạn, dù
nhiều thầy cô không dạy trung học giờ nào cả).” [2]
Có thể thấy, qua ý kiến này của GS Huỳnh Như Phương và qua thực tế về quyển
giảng văn lớp 11 dày 787 trang do Cử nhân văn chương Đỗ Văn Tú biên soạn năm
1970; cũng như qua tìm hiểu một số công trình của những người vốn là Giáo sư
dạy ở các trường đại học ở miền Nam trước đây, tôi hiểu được rằng ngày xưa
những bộ óc mang tầm GS và giảng dạy ở bậc đại học không quan tâm lắm đến việc
biên soạn SGK ở phổ thông như các GS, PGS, TS… của ta bây giờ. Không quan tâm
không phải họ coi thường mà họ xem việc biên soạn SGK là vấn đề rất nhẹ nhàng,
trình độ cỡ những Cử nhân văn chương, những giáo viên trung học như Đỗ Văn Tú
thời ấy là có thể đảm đương được, nên hầu như tất cả họ chỉ lo nghiên cứu những
vấn đề học thuật mang tầm khai phá, khai sáng mà thôi.
Họ ý thức rằng bản thân chỉ chuyên nghiên cứu và dạy ở bậc đại học thì làm
sao am hiểu và có kinh nghiệm bằng các giáo viên phổ thông trung học về các vấn
đề tâm lý học sinh phổ thông mà ôm đồm biên soạn sách? Vấn đề mà đúng như ông
Nguyễn Minh Thuyết đã phát biểu: “Để viết được sách, người viết vừa là nhà khoa
học cơ bản rất giỏi, vừa là người am hiểu về giáo dục phổ thông cũng như tâm
lý, trình độ của học sinh phổ thông. Nhưng trên thực tế đội ngũ viết của ta
hiện nay rất thiếu sự am hiểu về giáo dục phổ thông”. Đến đây chắc mọi người đã
tự nhận ra điều gì qua thực trạng về đội ngũ trực tiếp biên soạn SGK hiện nay
của ta rồi. Thật không hiểu tại sao không hề có bóng dáng của bất kỳ một giáo
viên phổ thông nào được mời tham gia trực tiếp vào hội đồng viết SGK?
3. Từ những vấn đề đã phân tích ở trên mà suy thì vấn đề chính của việc
biên soạn SGK phổ thông trong đề án Đổi mới toàn diện nền giáo dục sắp tới đây
phải chăng là không tìm ra người đủ năng lực? Nếu vậy thì có nên dừng lại chờ
đến khi nào tìm được người không? Hay là cứ tiếp tục sử dụng đội ngũ những
người cũ?
Trong cái nhìn cá nhân, tôi không cho rằng đội ngũ những người đủ năng lực
biên soạn SGK hiện nay ở ta là thiếu (đến nỗi các vị đang phụ trách vấn đề này
phải phân vân, phải “vò đầu bứt tai” để rồi không dám quyết liệt tiến đến xóa
bỏ chuyện độc quyền biên soạn SGK). Vấn đề phải chăng đúng như tác giả Phạm Anh
Tuấn đã nói, “khúc mắc” chính là đang có tâm lý lo sợ xảy ra “xung đột lợi ích”
giữa những người soạn sách nằm trong Hội đồng biên soạn và những người biên
soạn không nằm trong Hội đồng này?
Bên cạnh đó, phải chăng đằng sau sự phân vân không dám mạnh dạn xóa bỏ sự
độc quyền này còn là tâm lý lo sợ của các vị (trót mang danh GS, PGS, TS được
“hưởng bổng lộc” từ đề án biên soạn sách của Nhà nước) nếu chẳng may sau này bộ
sách mà mình biên soạn bị dư luận đánh giá chất lượng kém hơn sách của những
người – những nhà giáo phổ thông hay những nhà nghiên cứu độc lập khác thì phải
chăng còn… nỗi buồn nào buồn hơn?
Tôi cho rằng, sắp tới đây nếu muốn thực sự đổi mới toàn diện nền giáo dục
nước nhà trong đó có đổi mới biên soạn SGK phổ thông thì trước hết phải bắt đầu
từ nhân tố con người (nhất là con người trong khâu điều hành, quản lý). Một khi
con người đã hỏng, hoặc đã quá cũ rồi mà không dũng cảm thay đổi, vẫn cứ để
nguyên, thì e là công cuộc đổi mới toàn diện nền giáo dục của chúng ta sắp tới
đây sẽ rơi vết xe đổ của những lần đổi mới trước đó mà thôi. Vì vậy, Bộ
GD&ĐT nên chăng cần công khai minh bạch chủ trương của đề án Đổi mới biên
soạn SGK phổ thông sắp tới để tất cả mọi người dân tham gia đóng góp ý kiến (đặc
biệt là vấn đề đội ngũ những người nằm trong Hội đồng biên soạn bao gồm những
ai, thành phần nào; mục tiêu cụ thể của từng bộ sách ra sao, chương khung là
gì….).
Tự đáy lòng mình, với tư cách một nhà giáo, tôi không thể không góp thêm
một tiếng nói không ngoài mục đích (như lời Giáo sư Nguyễn Lân Dũng) là “lựa
chọn bộ sách nào để dạy, để học là tùy thầy cô giáo và học sinh. Chỉ có cạnh
tranh như vậy mới mong có được những những bộ SGK tốt” [3]. Quan trọng hơn nữa
là vì sự lành mạnh của nền giáo dục nước nhà trong tương lai.
Nhóm thực hiện trang Học Thế Nào biên tập
Nguon: http://hocthenao.vn/2013/05/02/ai-du-nang-luc-bien-soan-sach-giao-khoa-nguyen-trong-binh/
————————-
NGUỒN:
[1]: Phạm Anh Tuấn – Hãy dám xóa bỏ độc quyền biên soạn SGK. Tuần Việt Nam (http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/tuanvietnam/106818/hay-dam-xoa-bo-doc-quyen-bien-soan-sgk.html).
NGUỒN:
[1]: Phạm Anh Tuấn – Hãy dám xóa bỏ độc quyền biên soạn SGK. Tuần Việt Nam (http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/tuanvietnam/106818/hay-dam-xoa-bo-doc-quyen-bien-soan-sgk.html).
[2]: Huỳnh Như Phương – Ngôi trường bên chợ Đũi (in trong Bây giờ mà có về
quê), Nhà xuất bản Phụ nữ, năm 2011)
[3]: Tuệ Nguyễn – Một chương trình nhiều bộ SGK (Báo Thanh Niên số ra ngày
18/12/2012 (http://www.thanhnien.com.vn/pages/20121217/mot-chuong-trinh-nhieu-bo-sach-giao-khoa.aspx)
No comments:
Post a Comment